Chương 8. Tình triều (H)
"Ưm ha . . , A, A Cẩn, cô không mệt sao? Hừ hừ. . ." Tầng cao nhất của căn biệt thự bên bờ biển liên tục truyền ra tiếng rên rỉ không kiềm chế được, trong đó còn có cả một chút nghẹn ngào. Chỉ thấy một cái gối được lót dưới mông Phương Phỉ, hai chân nàng mở rộng thành hình chữ M, giữa hai chân có một cái đầu màu đen đang di chuyển qua lại.
"Cô không mệt." Người nào đó chôn giữa hai chân nàng hàm hồ đáp lại. Phương Phỉ trợn trắng mắt, ý nàng không phải là hỏi cô ấy có mệt không? Nàng muốn ám chỉ là em mệt, nghỉ một chút đi được không?
Các nàng đã để lại ở trên sô pha, thảm, rèm cửa không ít chất lỏng nhớp nháp, Phương Phỉ còn phải tự bội phục chính mình, sao vẫn chưa ngất xỉu đi đây. Xem ra dưới sự cày cuốc vất vả của Ngọc Cẩn thì sức chịu đựng của nàng đã được cải thiện rất nhiều. Nghĩ đến điều này thì Phương Phỉ phát hiện bản thân còn khá vui vẻ nữa, nàng nhịn không được đỡ trán.
Phát hiện Phương Phỉ thất thần nên Ngọc Cẩn liền trừng phạt nàng bằng cách cúi đầu dùng lưỡi đẩy môi âm hộ ra, sau khi tìm được hạt thịt màu hồng thì cô liền mở miệng dùng răng cắn nhẹ, sau đó đột nhiên lại kéo về phía trước.
"Ư. . . , ứ á" Phương Phỉ nâng giọng rên lên, nàng thấy hơi đau ở chỗ đó, nhưng lại càng có nhiều khoái cảm và sung sướng hơn.
Hột thịt nhỏ đang ngủ say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-dua-ai-toi/2557180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.