Edit: Pinkie
Nếu như lúc tổng giám đốc Tạ đứng trước mặt mình hát bài vì sao nhỏ lấp lánh thì Hàn Tinh Tinh còn có chút mờ mịt không hiểu, thậm chí có chút không thể giải thích được, thì sau khi nghe được câu hỏi cuối cùng này của tổng giám đốc Tạ, một cái tên xưng hô quen thuộc xuất hiện bên miệng lại không thốt ra thành lời được. Đối diện với ánh mắt của tổng giám đốc Tạ, đối phương còn mang theo chút chờ mong và cổ vũ nhìn cô, nếu nhìn kỹ, trong đó còn có chút lo lắng.
Ánh mắt này làm cho Hàn Tinh Tinh được trấn an phần nào, cô chần chờ thăm dò gọi một tiếng, “…… anh Thần Thần?”
Tạ Thần mỉm cười gật đầu, “Đúng rồi!”
Cũng may cô nhóc không có lương tâm này còn nhớ rõ cô có một anh Thần Thần, nếu không thì thực sự anh sẽ tức muốn chết!
Thấy Tạ Thần gật đầu, khóe miệng Hàn Tinh Tinh không khỏi cong lên, hóa ra thật sự là anh Thần Thần?! Khi còn bé, lúc ở cô nhi viện, Hàn Tinh Tinh có một anh trai nhỏ cực kỳ thân thiết, mặc dù đối phương có chút ngạo kiều (1) nhưng mà luôn đối xử với cô cực kỳ tốt, là người Hàn Tinh Tinh thích nhất. Đến mức, sau năm năm tuổi, được cha mẹ hiện tại nhận nuôi, cô vẫn luôn nhớ kỹ người anh đó.
(1) Ngạo kiều có nghĩa là ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu dịu dàng, có phần ngại ngùng, xấu hổ, có thể hiểu đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-be-nho/3329789/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.