Edit: Pinkie
Đến cuối cùng, Hàn Tinh Tinh cũng không đưa bánh quy. Ở trong phòng giải khát nghe được cuộc nói chuyện kia, nhất thời cô không có cách nào điều chỉnh tâm trạng của mình, luôn cảm thấy lúc này đi gặp tổng giám đốc Tạ thì không thích hợp. Vì thế, cô lại trở về. Dù sao từ trước đến nay, cô không phải là người dạn dĩ gì.
Nhưng nhận được ân tình nặng như vậy, không nói cảm ơn thì trong lòng cô lại cảm thấy băn khoăn, xoắn xuýt. Cô trở lại chung cư, vừa tự mình ăn hết bánh quy, vừa hết gõ rồi lại xóa tin nhắn cảm ơn để gửi cho tổng giám đốc Tạ.
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô cũng không tiếp tục ăn bánh quy nữa mà cứ cầm điện thoại di động, nhìn chằm chằm tin nhắn. Cô cũng không biết mình muốn đợi kết quả gì, là hy vọng tổng giám đốc Tạ có thể lập tức nhìn thấy tin nhắn của cô? Hay anh ấy sẽ dứt khoát không để ý tới cô?
Nếu như tổng giám đốc Tạ lập tức trả lời cô, đây không phải lại một lần nữa chứng minh đối phương đối xử đặc biệt với mình hay sao? Nhưng nếu như đối phương không để ý cô, trong lòng cô lại cảm thấy kỳ lạ và khó chịu.
Trong lúc nhất thời, Hàn Tinh Tinh tự muốn phỉ nhổ mình, quá làm kiêu rồi!
Kết quả tin nhắn không đến, mà điện thoại lại tới. Tạ Thần không nhắn tin lại, nhưng lại gọi điện thoại cho cô.
Tay Hàn Tinh Tinh run lên, thiếu chút nữa cầm điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-be-nho/3329779/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.