Ánh mắt của đám Người cá kia không ngừng lướt qua lướt lại trên người mình, dù biết điểm thiện cảm của họ rất cao nhưng Nha Thấu vẫn không được tự nhiên lắm.
Người cá đan rong biển thành hình lưới, nó cũng giống như chăn trong thế giới loài người, Nha Thấu kéo chăn rong biển lên đắp cho mình.
Không thể không nói, rong biển trong phó bản quả thực rất thoải mái, không có cảm giác dính nhớp ghê ghê mà cậu từng gặp lúc trước, sờ vào mềm mại dễ chịu như chăn tơ tằm ấy.
Thiếu niên loài người ngoan ngoãn nằm trong vỏ sò, rong biển xanh lục làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu.
Đôi mắt ngọc lam vô tội nhìn họ, cậu nhỏ giọng nói: "Các anh, tôi đi ngủ được không?"
Thiếu niên loài người xinh đẹp gọi họ là anh, Người cá đuôi xanh lơ hắng giọng: "Được chứ, chúng tôi canh ở bên ngoài, cần gì thì cứ gọi nhé."
Chờ bọn họ mơ màng đi ra mới phát hiện hình như họ vẫn chưa hỏi tên thiếu niên bên trong.
Người cá đuôi xanh lục định gõ cửa lại bị Người cá đuôi xanh lơ ngăn lại.
"Để cậu ấy ngủ đi."
...
Nha Thấu quả thực hơi mệt, nhưng giờ cậu có chuyện quan trọng hơn cần xác định.
Cậu ngồi dậy, căng thẳng sờ cổ mình, xác định không sờ thấy vết thương nào.
Bắp chân bị thương của mình giờ cũng đã được thoa thuốc thảo được, không còn đau nữa.
Ma cà rồng ở phó bản trước thích dơi con, vậy Người cá ở phó bản này thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/3544644/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.