Edit: Lune
Sau khi tắt máy, Nha Thấu còn chưa kịp phản ứng gì với lời Thi Lâu nói là "Bọn anh" chứ không phải "Anh".
Nghe hắn nói xong, tay cậu hơi run rẩy, vội vàng muốn đến Lâu đài Ánh Trăng để kiểm chứng suy đoán trong lòng mình.
— Cũng là nơi đầu tiên cậu tỉnh lại.
Cậu xuống khỏi giường, vội vàng chạy ra cửa.
Nhưng vừa mở cửa lại đối diện với khuôn mặt đầy ý cười của Tổng đội trưởng, anh ta cười híp mắt, nói: "Tiểu thiếu gia, chào buổi trưa."
Nha Thấu dừng lại, khiếp sợ nhìn anh ta.
Tại sao anh ta vẫn còn ở đây!?
Trước khi ngủ, Lucifer bảo hết giận rồi còn gì? Sao người này vẫn xuất hiện trước mặt cậu?
Đừng bảo là cậu vẫn bị giam ở đây tiếp nhé??
"Theo mệnh lệnh của Vương." Giọng Tổng đội trưởng mang theo chút áy náy, phòng tiểu thiếu gia hiểu lầm nên anh ta cố ý giải thích: "Tình hình hiện giờ rất đặc thù, chúng tôi được phái tới bảo vệ tiểu thiếu gia."
Để tránh sự việc Thợ săn đánh lén trang viên Ma cà rồng lần trước xảy ra lần nữa, Lucifer đã cố ý để một đội thân binh của mình ở lại trang viên, bảo vệ toàn bộ trang viên.
Còn Tổng đội trưởng sẽ phụ trách bảo vệ Nha Thấu.
Nha Thấu không rõ đây có tính là biến tướng nhốt lại hay không, cậu cố ý hỏi một câu: "Vậy ta ra ngoài được không?"
"Được."
Nghe thấy câu trả lời khẳng định, Nha Thấu thầm vui vẻ trong lòng, nhưng vui chưa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/3463053/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.