Tổng đội trưởng giành nói trước: "Tiểu thiếu gia, xin đừng làm khó chúng tôi."
Anh ta khom lưng, tuy giọng điệu vô cùng cung kính nhưng ý biểu đạt lại hết sức cứng rắn, thuật lại ý tứ của Lucifer một cách rõ ràng.
Những ma cà rồng phía sau anh ta cũng xoay người lại, đồng loạt khom lưng.
"... Các ngươi đứng lên trước đi." Nha Thấu mím môi, suy đoán không tốt kia được chứng thực, cậu nắm tay cửa, cố gắng nói với giọng bình tĩnh: "Vậy anh ta đâu rồi?"
Tổng đội trưởng nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu thiếu niên: "Vương vẫn đang ở tiền tuyến."
Lần tấn công nội thành vào đêm trăng tròn này không chỉ vì đưa tiểu thiếu gia về, mà quan trọng hơn chính là dạy cho đám thợ săn kia một bài học.
Nha Thấu chậm rãi "À" một tiếng, nhận ra có ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào đầu mình, cậu khó hiểu ngẩng đầu lên, vừa khéo bắt gặp khuôn mặt hơi đỏ của Tổng đội trưởng.
Anh ta liếc sang chỗ khác, kiềm chế lại cảm xúc của mình. Anh ta hắng giọng, khôi phục lại vẻ mặt nghiêm túc vừa nãy: "Tiểu thiếu gia nhớ Vương à?"
Không, cậu chỉ muốn biết Lucifer đang ở đâu để nghĩ cách chuồn đi thôi.
Tổng đội trưởng tưởng mình đã đoán trúng tâm tư của tiểu thiếu gia, anh ta liếc nhìn thoáng qua đội viên phía sau, nhỏ giọng nói với Nha Thấu: "Tôi sẽ kịp thời báo cáo suy nghĩ của ngài cho Vương, tiểu thiếu gia không cần lo lắng."
Từ từ, báo cáo cái gì vậy?
Nha Thấu ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/3433674/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.