Lucifer đối diện với ánh mắt của bác sĩ: "Bé con ngồi đây, ngươi bôi không tiện."
Ngài cũng biết tư thế này không tiện hả? Trước đó nói mãi mà không chịu thả con non xuống, hóa ra là chờ đến lúc này!
Bác sĩ chỉ có thể tự nhủ phải thật bình tĩnh, anh ta mỉm cười rồi đưa đồ sang, sau đó lui sang bên cạnh chờ đợi, quan sát sự thay đổi trong dụng cụ.
Lucifer nhận đồ rồi bắt tay vào việc, động tác của hắn rất nhẹ nhàng, chất lỏng lạnh lẽo bôi lên mặt khiến Nha Thấu khẽ rùng mình, bị Lucifer giữ chặt nên mới không giãy ra ngoài được.
Má của bé con mềm mại, lúc ửng đỏ sẽ hơi nong nóng, sờ rất thích tay, khi ấn tăm bông vào còn lõm xuống thành một cái lúm nhỏ.
Lục Lâm An cũng ngắm suốt trên đường đi, cuối cùng không nhịn được mà cắn một cái.
Vẻ mặt Lucifer không đổi, bôi thuốc khử trùng chỉ có trong phó bản lên dấu răng trên má phải của Nha Thấu.
"Lúc bị cắn có đau không?" Hắn hỏi.
Nha Thấu lắc đầu.
Thật ra Lục Lâm An cắn không mạnh, nhưng chẳng hiểu sao dấu răng lại rõ thế này.
Nha Thấu quyết định coi như bị chó cắn một cái.
【Bị chó cắn phải tiêm phòng dại, còn cậu bị Lục Lâm An cắn thì không cần tiêm.】
"..." Nha Thấu xấu hổ cực kỳ, quát 001: "Mi im miệng đi!"
Trong lúc khử trùng, Luther ở phía sau cứ nhìn chằm chằm suốt, chỉ ước gì người đang ngồi chỗ đó là mình, nghe chú út
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/3314551/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.