"Một phó bản không phải chỉ có một Boss thôi à?"
【Trên quy tắc là vậy.】001 nhíu mày nhìn thông tin của Ứng Tinh Uyên:【Nhưng Chủ Hệ Thống kiểm tra bình thường sẽ không bị lỗi.】
Một hay hai Boss Nha Thấu không muốn quan tâm, trong mắt cậu chỉ có điểm thiện cảm -40 kia thôi.
Điểm thiện cảm của Phương Chí với cậu là 40 trái ngược hoàn toàn.
Điểm thiện cảm tối đa là 100, mà -40 đại diện cho việc chán ghét cực độ.
Từ trước đến giờ Nha Thấu chưa gặp được điểm thiện cảm nào thấp như thế. Cho dù là người không quen biết thì điểm thiện cảm cũng không thể nào là số âm được.
Ví dụ như Cố Dung Thời cũng chỉ là 0 chứ không phải số âm.
Ứng Tinh Uyên còn trưởng thành hoàn toàn, vóc dáng hơi gầy, ngoài lúc ngẩng đầu nói chuyện với Phương Chí thì cũng chỉ tập trung băng bó vết thương trên tay.
Ngay cả một ánh mắt cũng không chia cho Nha Thấu.
Từ lúc vào phòng y tế, Nha Thấu chỉ im lặng ngồi trên giường không hề làm gì, cậu nghĩ mãi vẫn không hiểu mình làm gì Ứng Tinh Uyên.
Vô cớ bị ghét là một chuyện khiến người ta ấm ức cực kỳ.
Hơn nữa bị Boss phó bản ghét thì sau này làm sao sống thoải mái trong trường được.
Cậu cúi đầu nằm lỳ trên giường, không dám nói thẳng với Ứng Tinh Uyên, chỉ có thể quay đầu sang bên cạnh để không nhìn thấy hắn.
Lúc Phương Chí đi vào thấy đúng cảnh này: Thiếu niên nằm nghiêng trên giường, vùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/2975979/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.