Trong căn phòng nào đó ở căn cứ người chơi, một người đàn ông đang nằm yên trên giường.
Rèm cửa trong phòng được kéo lại để ngăn ánh nắng chói chang bên ngoài. Nhưng nó chưa kéo kín nên vẫn còn một khe hở nhỏ, ánh nắng xuyên qua khe hở đó chiếu thẳng vào người đàn ông đang nằm trên giường.
Hắn trông còn rất trẻ, hàng mày nhíu chặt.
Hắn ngủ không yên, trán túa đầy mồ hôi, hai tay để trên bụng siết thành nắm đấm, đôi môi mỏng mím chặt, thì thào gọi tên ai đó.
Vị trí tia sáng kia chiếu vào rất khéo, vừa vặn chiếu vào mắt, sự tương phản sáng tối càng làm nổi bật khuôn mặt xuất chúng của người nọ.
Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, không cài khuy, tám múi cơ bụng sắc nét bày ra ngay ngắn, đường nhân ngư kéo dài xuống dưới, biến mất sau mép quần lót.
Trong phòng rất yên tĩnh, chỉ có tiếng thì thầm như có như không của hắn.
Bỗng dưng có một tiếng nổ vang giữa không trung, nghe giống như tiếng của một sợi dây bị kéo căng ra hết cỡ rồi đứt phựt.
Người đàn ông mở bừng mắt ra, bật người ngồi dậy, thở dốc dữ dội.
"Lãnh chúa vẫn chưa tỉnh, không được vào trong!"
"Nếu tôi nhất định phải vào thì sao?" Giọng điệu người nào đó rất cợt nhả: "Lãnh chúa nhà cậu không phải trẻ con, không cần cậu phải như gà mẹ bảo vệ gà con đâu."
Tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài, ngày càng gần.
"Anh không được đi vào!"
Một người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-run-tay-nen-cong-het-diem-vao-sac-dep-roi/2975920/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.