Sống tới bây giờ, Chu Cảnh Di không phải là kiểu người làm mà không nhận, trái lại, cô còn thẳng thắn hơn rất nhiều so với đàn ông.
Khi học tiểu học cô còn không có cái gọi là hình tượng tiên nữ gì đó, lăn lộn cũng bọn Phó Ý, khó tránh khỏi gặp phải các vụ ẩu đả đánh nhau.
Khi đó không có khái niệm nam nữ gì, đi theo đám anh em bọn họ xông lên rồi cùng nhau ăn một bữa.
Dù bây giờ hình tượng đã được xây dựng, tính cách vẫn như xưa nên thi thoảng vẫn khó tránh khỏi hình tượng bị sụp đổ.
Chu Cảnh Di im lặng hai giây, bình tĩnh ngước mắt: “Tôi thầm mến cậu đấy.”
Thoải mái, không chút che giấu,
Nghe lời này, Khương Như Hòe có hơi kinh ngạc.
Tính cách anh rất xấu, mồm miệng có chút bỉ ổi, nhưng cũng không phải không có bạn gái nào có ý với anh.
Nhưng kiểu thầm mến trực tiếp như vậy, quả thực là lần đầu tiên thấy.
Nhíu mày, khi anh đang chuẩn bị đáp lại bằng câu gì đó thì cô gái nhã nhặn lịch sự trước mặt đã mở miệng lần nữa.
“Chỉ có điều bây giờ tôi chỉ muốn đạp đầu cậu xuống mặt sàn.”
Khuôn mặt mỉm cười, tay dùng sức nắm chặt bút, mạnh mẽ đâm lên mặt bàn, rõ ràng chỉ cần tính hình cho phép nhất định sẽ đem anh ‘giày xéo dưới ngựa’.
Khương Như Hòe: “...”
Anh có chút buồn bực.
Nếu như nhớ không lầm, một tiếng trước, người cưỡng hôn mình là cô.
Thậm chí còn cắn anh một cái.
Nghĩ tới đây, anh vô thức ɭϊếʍ môi dưới, bên trong còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quyt-yeu-thich/1710401/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.