Khương Như Vũ cảm thấy, loại chuyện homerun trong đánh bóng chày* này, cho dù lá gan lớn hơn nữa lúc chuyện ập tới cũng không thể không sợ.
*Mức độ thân mật giữa đàn ông và phụ nữ, đầu tiên là nắm tay, bước hai là cho hôn và âu yếm, thứ ba là chạm và vuốt ve, homerun là bước cuối.
… Ít nhất khi cô bị người ta đẩy ngã trêи sofa, đã sắp run như cầy sấy rồi.
Người đàn ông không gò bó và cố kỵ, mỗi một động chạm sau đó đều tùy theo ý thích của mình, gọi cô đến mức cô không thể tự chủ mà rêи khẽ.
“Đừng khẩn trương như vậy.” Anh cảm nhận được sự cứng nhắc toàn cơ thể cô, cúi đầu bật cười: “Anh đảm bảo sẽ rất nhẹ nhàng.”
Cô xấu hổ quay đầu ra chỗ khác, giọng nói nhỏ như muỗi kêu: “Không, không nên ở đây, sẽ bị nhìn thấy…”
“Sẽ không đâu.” Anh hôn lên mặt cô: “Đã kéo rèm cửa sổ rồi.”
Giữ chặt bờ vai cô, cô không nhịn được mà run rẩy, ngay cả đầu ngón chân cũng không kiềm chế nổi cuộn tròn lại, vô thức cọ xát lên da ghế sofa.
Khi cô nâng mắt, cũng sẽ bị đôi mắt đỏ rực của anh dọa sợ, đặc biệt là ý muốn chiếm hữu không chút che giấu, và ɖu͙ƈ vọng muốn ăn sạch cô vào trong bụng.
Giống như ăn phải thuốc kϊƈɦ thích, từng chút từng chút một.
Cùng sống chết, cùng trầm luân.
…
Thật ra không đau đớn tê tâm liệt phế như trong tưởng tượng và trong tiểu thuyết mô tả, một chút đau cùng không thoải mái vẫn phải có.
Phó Ý cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quyt-yeu-thich/1710390/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.