Khương Như Vũ vừa mới vận động mạnh xong, trêи thực tế không hề lạnh, chẳng qua nhìn quần áo của cô quá thực tương đối mát mẻ.
Bởi vì là trang phục sân khấu, nửa người trêи Khương Như Vũ chỉ mặc áo hoodie lộ eo, nửa người dưới là váy ngắn cạp cao, thân váy chỉ tới một phần ba bắp đùi.
Bởi vì vừa xuống sân khấu quá nóng, áo khoác mỏng mang lúc trước cũng không mặc, cô cầm trêи tay cùng với túi xách.
Ngược lại nhìn qua Phó Ý và Kiều Sâm giống như hai người đang sống ở mùa đông, trêи người đều khoác áo măng tô.
Anh cởi áo khoác trêи người mình xuống, yên lặng khoác lên người Khương Như Vũ, sau đó giúp cô cài từng cúc áo thật chắc; áo của anh rất dài, đến tận mắt cá chân của Khương Như Vũ, mà anh thật sự cài cúc đến mắt cá chân cô.
Trêи cơ thể mềm mại như chim yến bỗng nhiên thêm một chiếc áo khoác nặng trịch, Khương Như Vũ có hơi không quen giãy giụa, thời gian đợi anh cài hết cúc áo rất dài, cô không khỏi mất kiên nhẫn: “Anh cài vài cái bên trêи là được rồi, không cần thiết cài cả phía dưới đâu.”
“Không được.” Giọng anh nghe hơi nặng nề, vẫn buồn bực cúi đầu xuống như cũ.
Khương Như Vũ chỉ có thể nhẫn nại chờ anh cài hết toàn bộ cúc áo cho mình.
Sau khi cài xong toàn bộ cúc áo, Khương Như Vũ ngồi bên cạnh anh cùng nhau nhìn phần diễn kịch nói trêи sân khấu.
Xem một lúc lâu, mới nghe thấy người đàn ông bên cạnh rầu rĩ không vui nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quyt-yeu-thich/1710371/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.