Edit by An Nhiên 
Chu Húc liên tục gọi điện thoại cho Tiểu Ninh, Tiểu Ninh không nhận, cuối cùng chặn số hắn. 
Tiểu Ninh đi dọc trên đường cái hơn một giờ, không phân biệt phương hướng, không biết mình đi tới chỗ nào, lúc đầu vốn rơi nước mắt, về sau nước mắt đã khô, chỉ là không mục đích mà đi, trong ngực trống rỗng. 
Lúc này đã quá khuya, xe về trường đã sớm không còn, dù có còn, cũng không cách nào trở về. Tiểu Ninh khóc đến mắt sưng phù, bạn học nhất định sẽ cảm thấy bất thường. 
Chờ Tiểu Ninh phục hồi tinh thần lại, toàn thân đã lạnh đến phát run, tay chân cứng đờ, đêm tháng tư, vẫn rất lạnh như cũ. 
Tiểu Ninh tùy tiện tìm một nhà trọ nhỏ bên đường, thuê phòng qua đêm. 
Nhà trọ một đêm một trăm hai mươi đồng, gian phòng rất nhỏ, tường mốc meo, ga giường có một khối vết bẩn, rất kinh khủng, quá kém so với nhà Chu Húc ấm áp. 
Tiểu Ninh cũng không thoát quần áo, nằm trên giường, lật qua lật lại không ngủ được. 
Cậu chặn số Chu Húc, nhưng không chặn WeChat. Cậu lấy điện thoại di động ra, mở WeChat lên, Chu Húc cái tên đần này một tin nhắn cũng chưa gửi cho cậu. 
Tiểu Ninh càng tức giận. 
Tức giận một hồi, lại bắt đầu cảm thấy mờ mịt. 
Cứ liên tục như vậy, cũng không biết từ lúc nào ngủ mất. 
Ngày hôm sau rất sớm Tiểu Ninh đã tỉnh, nhưng không muốn động đậy, cái gì cũng không đề nổi sức để làm. Từ sáu giờ sáng cậu bắt đầu chờ Chu Húc gọi điện thoại cho cậu, đợi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quang/466212/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.