Bốn chữ 'thái tử Ma Giới' này, gọi đến vô cùng châm biếm, miệt thị. Nhưng lại không khiến Dạ Minh cảm thấy giận dữ chút nào. Bởi vì lúc này, y đã bị tràng diện trước mặt làm cho tâm linh chấn động.
Phong ấn! Giao giới giữa hai tộc Nhân - Ma!
Đúng vậy, thì ra, nơi mà Dạ Minh bị đưa tới, liền chính là giao giới. Lúc này, ánh vào mắt y liền chính là một vòng hồng quang, tạo thành hình dạng của một chiếc cổng lớn, đang treo lơ lửng giữa không trung. Mà xung quanh, lại là vô số sợi xích sắt vươn ra từ trong hư không, mạnh mẽ quấn chặt lấy cánh cổng.
Trong thiên hạ đã sớm lưu truyền một câu nói : Ma Giới có ra không vào. Một khi đã thông qua giao giới rời khỏi Ma Giới, thì khi muốn quay trở về, liền sẽ khó như lên trời. Mà nếu ngay cả giao giới cũng đều đã đóng kín, vậy thì càng không cần phải nói nữa.
Nhưng không biết vì sao, giây phút nhìn thấy cánh cổng hư vô, ảo mộng này, Dạ Minh lại chỉ cảm thấy vô cùng quen thuộc. Huyết mạch trong cơ thể, thời khắc này phảng phất đều đang sôi trào.
Nhất là dòng chữ phía sau gáy, lại càng ẩn ẩn phát nhiệt, tựa như đang thúc dục y xuyên qua giao giới...
Ép buộc chính mình tỉnh táo lại, cố gắng dời mắt khỏi lối vào, Dạ Minh lúc này mới chú ý tới khung cảnh xung quanh. Ngay tức khắc, y liền đã nhìn thấy một đám người mặc hắc y che kín người vô cùng quen thuộc, với kẻ dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1991789/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.