Chỉ là, Doãn Thiên Vũ lại ngàn vạn không ngờ được rằng, đợi đến khi tới nơi, ánh vào mắt bản thân lại sẽ là một hình ảnh như vậy…
Mộ đá của mẫu thân hắn, không biết từ khi nào đã bị người đào lên. Đất đá ở hai bên mộ chất thành một đống cao, mộ bia đều hoàn toàn bị lật ngược, có thể nhìn thấy rõ ràng mấy chữ ‘Uyển Dư chi mộ’ ở bên trêи.
Quan trọng nhất là, không chỉ riêng phần mộ bên ngoài, ngay cả quan tài của nàng cũng đều không thoát được khỏi tai hoạ, bị người lật lên. Khiến thi hài trắng xám đều trơ trọi trong không khí.
Nhìn thấy thi thể của mẫu thân bị đối xử như vậy, đôi mắt Doãn Thiên Vũ liền trừng đến muốn nứt ra. Trực tiếp xoay người, nhấc tay đấm mạnh lên mặt của An Hạo, đồng thời, lại trở tay nắm lấy cổ áo của gã.
“An Hạo! Các ngươi cư nhiên lại dám đào mộ của mẫu thân ta! Các ngươi đám súc sinh này, là ai cho các ngươi lá gan như vậy. Nàng đều đã chết rồi, các ngươi cũng không chịu buông tha, để nàng an lành ra đi sao?!!”
Đối diện với lửa giận trùng thiên của Doãn Thiên Vũ, trêи mặt vì một cú đấm vừa rồi mà có chút đau đớn, song, An Hạo cũng không có ý định truy cứu, nhún nhún vai :“Chuyện này không liên quan tới ta.”
“Lúc ta biết được tin, thì bọn họ cũng đã làm xong mọi thứ rồi. Đây là chủ ý của cha ta, ngươi có gì liền đi tìm ông ấy nói đi.”
“Ban đầu, ông ấy chỉ là hoài nghi, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131908/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.