Doãn Phong ngồi xuống trước mặt của Trầm Ô, tựa như bằng hữu lâu ngày mới gặp, câu được câu không cùng hắn hàn huyên. Dù cho mỗi một lần đều nhận được thái độ không mấy thân thiện.
Rốt cuộc, đã uống xong ly trà thứ ba, ngay khi Doãn Phong không kịp phòng ngừa, Trầm Ô lại bỗng dưng chủ động nói chuyện với hắn :“Doãn Phong có đúng không?”
“Về sau, ngươi phải chiếu cố Uyển Dư cho thật tốt, có biết không? Nàng là một nữ tử tốt, lại kiên cường. Là ta tệ bạc, không xứng với nàng.”
Không ngờ được Trầm Ô lại nói ra được những lời như vậy, Doãn Phong liền kinh ngạc nâng mắt. Nhưng rất nhanh, liền đã bật cười, ứng thanh :“Dù cho huynh không nói, ta cũng sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc cho A Uyển.”
“Xùy, ta nói này, nam nhân liền phải nói được làm được, đừng chỉ giỏi khua môi múa mép.” Nhìn thấy Doãn Phong nhẹ nhàng đáp ứng như vậy, Trầm Ô liền khinh thường quăng cho hắn một cái bạch nhãn.
Ở trước mặt hắn nói lời đường mật, đơn giản cũng cùng múa rìu qua mắt thợ không có gì khác nhau.
Chỉ là, đúng lúc này, giọng nói yêu kiều của Uyển Dư cũng liền đã từ sau lưng vang lên, đem sự chú ý của hai nam nhân kéo trở về.
“Hai người đang nói chuyện gì vậy?”
Ngoái đầu, nhìn thấy Trầm Ngân, sắc mặt hống hách của Trầm Ô trong nháy mắt liền thay đổi một trăm tám mươi độ, nhanh chóng chạy tới, như muốn hóa thành vật trang sức trêи người của y.
“Ngân, làm gì nói chuyện lâu như vậy chứ, mới không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131905/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.