Mở mắt nhìn Doãn Tuyết, song đồng của Đoạn Y Trân liền hiện lên một tia dị sắc mà nàng không thể hiểu rõ được. Chỉ là, chưa để Doãn Tuyết truy lùng đến cùng, Đoạn Y Trân đã lập tức cắt đứt suy tư của nàng :"Như vậy, con lựa chọn thế nào?"
"Là muốn giúp tên Dạ Minh đó, hay là giúp đỡ chính đạo trừ ma vệ đạo?"
"Dạ công tử không phải ma." Không chút chần chừ, Doãn Tuyết liền đã mở miệng thay Dạ Minh giải thích.
Nhưng việc này, lại khiến Đoạn Y Trân không vui, nhướng mày :"Con dựa vào đâu mà chắc chắn như vậy? Cứ như con là con giun trong bụng hắn không thành."
"Đó là linh cảm, ngài không hiểu được đâu...Nhưng ta khẳng định, Dạ công tử không phải loại người như thiên hạ đồn đại."
"Được rồi, ta đã biết." Phất tay, ngăn lại lời nói của Doãn Tuyết. Đến tận khi nàng đều có chút gấp rút, bà mới thở dài, ảo não thỏa hiệp :"Đi, để ta tìm cách đem sứ giả của Thần Cung đuổi về. Chuyện của bọn họ, chúng ta sẽ không nhúng tay vào."
Không xuất thủ cứu Dạ Minh, đồng thời, cũng không vì y cùng thiên hạ là địch.
---------------------------
Ba ngày sau, mặc dù đắn đo qua, nhưng Vân Ảnh vẫn tuân thủ yêu cầu của Dạ Minh, làm theo lời y nói một mình đi đến Khương Sơn Lĩnh.
Vị trí của Khương Sơn Lĩnh nói xa không xa, nói gần cũng không gần, vừa vặn liền cách Thục Trung kiếm phái hơn bốn trăm dặm.
Tu sĩ Hóa Thần cảnh như Vân Ảnh muốn đến đây, cũng đều phải mất nửa ngày đi đường.
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131885/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.