Nếu nói về thù hận, ân oán của Dạ Minh và Vân Yến, có thể nói là không hề thua kém gì Lâm Thần.
Kiếp trước, sau khi cứu được Lan Lan, cùng sư tỷ hội ngộ, y đã cải trang thành một tên ăn mày, lẻn vào Tây Sơn Thành, mong muốn điều tra về ác nhân đứng sau lưng hãm hại mình.
Chỉ là, ngàn vạn không ngờ, kế hoạch vẫn còn chưa thực hiện được, liền đã trực tiếp tan vỡ bởi một lý do vô cùng buồn cười...
Đại hội luận võ diễn ra, nhưng lúc này, Vân Yến lại đột ngột truyền ra tin ngọc bội tùy thân của chính mình vô cớ biến mất. Dẫn đến vô số 'hộ hoa sứ giả' đứng ra, gần như muốn đem cả Tây Sơn Thành đều lật úp.
Hữu ý vô tình, bởi vì Dạ Minh đang lẻn vào trong đám người dò xét tình báo, cho nên liền bị quy thành kẻ mưu đồ bất chính, hành động khả nghi. Bị bắt mang lên trên đài, áp dụng tra khảo.
Dạ Minh căn bản là không hề biết gì về ngọc bội, cho nên dù muốn khai, cũng có thể khai ra được gì đây? Chỉ là, lời y nói lại không có người tin, chỉ bị xem thành cố tình chạy tội.
Oan có đầu nợ có chủ, hai ngón tay của y cũng không phải bị Vân Yến chính tay chặt xuống, mà là do một tên nam nhân ái mộ nàng thực hiện, nhằm ép y nói ra 'sự thật'.
Y vẫn còn nhớ y như in, gương mặt nhỏ nhắn lê hoa đái vũ, mềm mại như liễu, làm người thương tiếc của thiếu nữ đó. Tựa như thần nữ, đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131879/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.