Không biết vì sao, ánh mắt Dạ Minh lúc này lại làm Vân Úy cảm thấy có chút sợ hãi mà lùi về sau một bước. Chỉ là, phản ứng lại chính mình vừa làm gì, gã liền thẹn quá hóa giận, ưỡn thẳng sống lưng quát lớn.
"Đúng vậy, bổn công tử đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, nhi tử của Thục Trung kiếm chủ - Vân Úy. Ngươi có ý kiến gì sao?"
Nghe thấy Vân Úy là nhi tử của Vân Ảnh, đám tán tu xung quanh ngay tức khắc liền cả kinh. Khi nhìn về phía gã, cũng mang theo nồng nặc dị sắc.
Lúc này, thân là hộ vệ trưởng, một tên nam tử mặt chữ điền liền nghiêm nghị đứng ra, vượt lên trước Vân Úy, hướng hai người Dạ Minh chắp tay :"Tại hạ Triệu Chính, là trưởng hộ vệ được kiếm chủ hạ lệnh bảo vệ an toàn cho tiểu công tử."
"Công tử trẻ người non dạ, sơ nhập giang hồ, nói năng lỗ mãng, vô tình đắc tội hai vị đại hiệp đây. Tại hạ xin thay mặt ngài ấy cáo tội, mong hai vị đại hiệp chớ trách."
"Triệu thúc!" Nhìn thấy Triệu Chính nói năng cẩn trọng, hạ thấp tư thái đến như vậy, Vân Úy liền nổi giận đến trướng mặt. Nhưng chưa kịp nói gì, liền đã bị hắn không chút lưu tình chặn lại :"Công tử, đừng làm loạn!"
"Nơi đây cũng không phải là Thục Trung kiếm phái của chúng ta." Triệu Chính trừng mắt ưng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Đứng ở đằng xa, bên dưới mũ choàng, trên mặt Dạ Minh liền xuất hiện vẻ trào phúng. Y thong thả buông tay Quân Du Ninh ra, mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131872/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.