Nhắc tới A Phỉ, đầu óc Dạ Minh liền mơ hồ hiện ra thân ảnh của một tiểu cô nương xinh đẹp kiều mị.
Cũng không biết, bốn năm qua đi, nàng có hay không đã trở thành một mỹ nhân bại hoại.
Nói không chừng, còn sẽ không thua kém Doãn Tuyết nửa phần.
Chỉ là, Dạ Minh cũng chú ý tới một chuyện, sau khi bản thân dò hỏi, trên mặt Quân Cửu Nương giống như liền lướt qua một tia kinh ngạc, nghi hoặc hỏi lại :"A Phỉ ba năm trước không phải đã đi tìm công tử rồi sao?"
"??????"
Lần này, lại đến phiên Dạ Minh sửng sốt. Tựa hồ là nhìn ra nghi vấn của y, Quân Cửu Nương đã tiếp lời :"Ba năm trước, bởi vì tưởng niệm ngài, đứa trẻ đó đã lén nô gia một thân một thân một mình đi Ngự Kiếm Tông tìm công tử. Chẳng lẽ công tử không gặp nó hay sao?"
"Không có." Nghiêm túc lắc đầu, Dạ Minh liền cảm thấy trong chuyện này lộ ra muôn phần kỳ quặc. Bắt đầu dùng lý luận đến phỏng đoán :"Có khi nào, nửa đường A Phỉ đã gặp phải bất trắc gì..."
Song, chưa để Dạ Minh nói hết câu, Quân Cửu Nương liền đã dùng giọng điệu chắc chắn bác bỏ phán đoán của y :"Không thể nào. Cách đây mấy tháng, A Phỉ còn trở về thăm nô gia nữa mà."
"Không những thế, nó còn bảo bản thân đã gặp được công tử. Còn thành công trở thành đồng môn với ngài."
Quân Cửu Nương không nói thì thôi, càng nói, lại càng khiến mạch suy nghĩ của Dạ Minh rối loạn tùng xèo.
Kể từ lần chia tay ở bốn năm trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131827/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.