Khốn kiếp!
Dạ Minh thầm mắng một tiếng, đưa tay muốn kéo vạt áo của mình. Nhưng không biết tà áo lại bị mắc vào đâu, cư nhiên có níu, có kéo đều không thể động đậy được mảy may.
Trong lúc cấp bách, Dạ Minh chỉ có thể vận sức vào tay, ghì mạnh một cái.
Không chút sai lệch, vạt áo của y liền bị xé rách ra thành hai nửa. Mà thân thể y cũng theo đó mất đi thăng bằng, lảo đảo lùi về sau, vô tình va lưng vào trên tủ sách.
Lưng bị đụng đến đau nhức, Dạ Minh liền 'tê' một tiếng đứng thẳng dậy, dùng tay xoa xoa lưng mình. Thế nhưng, không để y kịp mắng mỏ một câu không may. Thì âm thanh 'kẽo kẹt' xê dịch ở phía sau truyền tới, liền đã khiến y không khỏi biến sắc. Theo bản năng dang tay ra đón đỡ.
'Đùng' 'Lạch cạch'
Hàng trăm quyển thư tịch tựa như lá rơi khỏi cành, bắt đầu văng xuống đầy đất. Lúc này, tủ sách trống rỗng đã đè lên trên lưng Dạ Minh. Mà y, thì vẫn giữ nguyên tư thế đứng nghiêng người về trước. Dưới chân là tờ giấy cùng sách vở tán loạn.
Dạ Minh nhất thời không biết nên ứng đối thế nào. Nếu bản thân nhích về trước, tủ sách trên lưng có nguy cơ sẽ bị ngã đổ, làm hư thư tịch trên đất.
Còn nếu đứng yên...
"Mẹ của ta!" Hai mắt trợn đến tròn xoe, Dạ Minh liền không khống chế được mà bật thốt.
Chỉ thấy, bởi vì thư tịch đồng loạt rơi xuống tạo ra chấn động. Cây nến đặt trên án kỷ của Quân Du Ninh lúc này, thế mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-ma-sinh/1131812/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.