Ngày tiếp theo, Nhiễm Việt thu dọn xong hành lý đơn giản, xuất phát đến sân bay cùng Trì Tình, lúc ở phòng đợi, cô mới gọi điện thoại cho trợ lý của mình, bảo cô ấy tạm gác lịch công tác và xã giao mấy ngày này lại, cô phải đi công tác, sau đó cô lại gọi điện cho Tần Trí Dật, người này còn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi nồng đậm ẩn chứa vẻ buồn ngủ.
Tần Trí Dật có chứng khó rời giường, nhưng cuộc gọi của cô được cài đặt tiếng chuông riêng, nên hắn không dám phát giận với cô, chỉ ẩn nhẫn khó chịu hỏi cô có chuyện gì.
"Mấy ngày này anh phải nhớ đến công ty xem một chút, tôi phải đi công tác vài hôm, bốn năm ngày gì đó." Nhiễm Việt không khách khí sắp xếp công việc cho hắn.
Vừa nghe phải đến công ty làm việc, hắn khó chịu nói: "Đi đâu mà phải mất nhiều ngày như thế."
Nhiễm Việt cười lạnh, "Nếu không anh thay tôi đi bàn chuyện làm ăn đi, tôi đến công ty."
Hắn có điên mới chạy đi công tác bàn chuyện làm ăn, chỉ có thể không cam tâm tình nguyện nói: "Tôi đến công ty là được, cô mau chóng trở lại đó."
Nhiễm Việt ừ một tiếng, "Tôi sẽ cố."
Cúp điện thoại, liền nhìn thấy Trì Tình dựa vào tay vịn ghế nhìn cô, trong mắt tràn ngập sùng bái, Nhiễm Việt không được tự nhiên hỏi cô ấy, "Sao vậy?"
Bộ dáng Trì Tình hoa si, nụ cười rất mộng ảo, "Chị Việt, lúc chị nói chuyện công việc, thật rất rất rất ngầu! Còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-hao-mon/730748/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.