Edit+ Beta: Anky
Đôi mắt từ chỗ sáng chuyển tới chỗ tối, trong nhất thời không thích ứng được, Nhiễm Việt lại bị đánh lén đúng lúc này, bỗng chốc bị ấn lên bức tường ở huyền quan, nhưng cô lập tức phục hồi tinh thần lại, cảnh giác giơ cánh tay lên, khuỷu tay dùng sức thúc về phía sau, mà đối phương hiển nhiên đoán được động tác của cô, chỉ một chút đã chế trụ tay cô lại.
Bởi vì tay bị nắm giữ, Nhiễm Việt càng giãy giụa hơn nữa, đối phương không thể không đè xuống thân thể chế trụ cô.
Hơi thở quen thuộc trong nháy mắt bao phủ, Nhiễm Việt thoáng sững sờ, sau đó sức lực phản kháng cũng dần tan đi.
Bốn phía vẫn tối mờ như cũ, nhưng mắt Nhiễm Việt đã thích ứng, mơ hồ có thể thấy rõ hình dáng cảnh vật, hai người úp sấp lên nhau ở trên tường, trong không khí chỉ còn tiếng hít thở trầm thấp.
Nhiễm Việt cảm giác được sau lưng không ngừng truyền đến nhiệt độ cơ thể, có chút không kiên nhẫn giãy giụa một cái, nói: “Như vậy là ý gì?”
Thân thể giãy giụa lay động vô tình cọ xát vào đối phương, khiến hô hấp của đối phương cũng thay đổi tiết tấu, sau đó giọng nói trầm thấp từ từ vang lên ở bên tai cô, “Cũng không tệ lắm, có bị dọa sợ không?”
Hơi thở ấm áp phả vào bên tai, đó là một trong số ít nơi nhạy cảm của Nhiễm Việt, cô nhịn không được né tránh, lãnh đạm nói: “Tránh ra.”
Người đàn ông cúi đầu xuống dùng môi vuốt ve vài điểm trên cổ cô, lúc này mới chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-quan-hao-mon/730730/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.