Hợp lý đấy.
Tiên nhân trước khi hạ phàm có con cháu là chuyện bình thường.
Hơn nữa, Đường Đường, Thống Thống, âm đọc rất gần nhau, khó mà không nghi ngờ.
Thậm chí trong một khoảnh khắc Túc Hoài Cảnh nghĩ, nếu đám sáng này thực sự là con của Đường Đường, thì liệu hắn có thể ghen tị không, và phải làm sao để cùng Đường Đường nuôi dưỡng đứa trẻ.
Có lẽ vì biểu cảm suy nghĩ của hắn hơi lộ ra, hệ thống kẹt lại một câu “Ta là cha của cậu ấy” không thốt ra.
Dù rất muốn nói: “Ta là cha của cậu ấy, cũng là cha của ngươi, tên ngốc thúi kia!”
Nhưng nó im lặng hai giây, giọng mềm mại nói: “Ừ, đúng vậy, ta đúng là như vậy, ngươi phát hiện ra rồi.”
Trong xe ngựa rơi vào một sự im lặng kỳ lạ, hệ thống nhìn Túc Hoài Cảnh, Túc Hoài Cảnh lặng lẽ nhìn lại, Dung Đường an ổn ngủ say.
Rất lâu sau, trước khi đám sáng hoàn toàn mờ đi, hệ thống không nhịn được nữa, nó khó giấu nổi sự mong đợi hỏi: “Vậy ngươi có định hoà ly với Đường Đường không? Ngươi cũng không muốn bị gọi là tiểu tam, đúng không?”
Túc Hoài Cảnh không biết tiểu tam là gì, nhưng hắn không tin lời hệ thống, dừng lại vài giây, môi hé ra một nụ cười nhã nhặn, nhẹ nhàng lắc đầu: “Không đâu.”
Hắn nói: “Ta là cha dượng của ngươi, nào, lại đây, gọi cha đi.”
Hệ thống tức chết đi được, vốn dĩ nó không phải là một hệ thống tốt tính, rất yêu thích Đường Đường nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612145/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.