Suốt tháng Chạp, Dung Đường và Túc Hoài Cảnh cứ quấn quýt lấy nhau, mặc sức làm bậy… muốn làm gì thì làm…
Dung tiểu thế tử như bị Túc Hoài Cảnh làm cho thấm hương vị, khí sắc càng ngày càng tốt nhưng lại càng lười biếng, ngày nào dậy cũng nằm trên ghế sập đọc sách.
Sau đó chờ Túc Hoài Cảnh về nhà, ăn cơm xong tản bộ. Sau đó sẽ là thư phòng hoặc phòng ngủ, giường hoặc giường nhỏ, chỗ nào cũng có thể, Dung Đường ngoắc tay, đại nhân vật phản diện liền bắt đầu tận tâm tận lực hầu hạ y.
Hệ thống vô tình bắt gặp vài lần, đến mức muốn tự chọc mù mắt mình, sau đó chỉ cần Túc Hoài Cảnh xuất hiện, nó liền tự động nghỉ ngơi, sợ nhìn thấy cảnh không phù hợp với thiếu nhi.
Đến ngày 26 tháng Chạp, sáng bảnh mắt ra Dung Đường mới dậy, ngồi xe ngựa ra ngoài đến phủ Mộc Cảnh Tự để đưa Nguyên Nguyên đi dạo phố, trên đường gặp một nhóm người mua sắm hàng Tết, đầu y bỗng nhiên đau nhói.
Cảm giác rất quen thuộc, Dung Đường lập tức toát mồ hôi lạnh, tay chân lạnh ngắt.
Nhưng cơn đau nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện, giống như lỗi trong trò chơi, đột nhiên xuất hiện một dòng dữ liệu lỗi rồi nhanh chóng được sửa chữa.
Trong lòng Dung Đường trong lo sợ, không còn tâm trạng dẫn Nguyên Nguyên đi dạo phố nữa, sau khi đưa người về Mộc phủ rồi thì ngồi xe ngựa trở về ngõ Vĩnh An.
Trên đường nhìn thấy người qua lại cùng cửa lớn được các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612141/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.