【Điều này không khoa học chút nào.】 Hệ thống lượn qua lượn lại xung quanh Dung Đường mấy vòng, đầy nghi ngờ: 【Sao trên người cậu không có vết bầm nào?】
Điều này không giống với những tiểu thuyết và truyện mà nó đã đọc qua. Trong những câu chuyện đó, nhân vật chính sau một đêm tỉnh dậy, trên người đều có vết bầm tím. Người thụ thường có dấu ngón tay do bị bóp hoặc là bị m út vào ở eo, bên hông, xương quai xanh và chân. Còn công thì có vết móng tay cào trên lưng.
Trước khi ngủ say nó đã chuẩn bị sẵn sàng, ngày hôm sau thức dậy nhìn thấy một ký chủ giống như búp bê vải rách nát, nhưng Dung Đường ngoại trừ ngủ thẳng cẳng tới lúc mặt trời lặn rồi từ từ tỉnh dậy, thì trên người không có một dấu vết xanh tím nào.
Hệ thống hoang mang rất lâu, rồi hỏi: 【 Có phải đại nhân vật phản diện không được hay không? 】
“……”
Dung Đường giận đến nghiến răng, gằn giọng nói: " Hắn làm rất tốt.”
Ba canh giờ, sáu tiếng đồng hồ, để đâu cũng đủ làm chấn động.
Cái tư thái làm của Túc Hoài Cảnh khiến Dung Đường cảm thấy người này đang ăn bữa cơm cuối cùng trong đời, làm xong bữa này không có bữa tiếp theo, thật quá sức tưởng tượng.
【Vậy tại sao trên người cậu không có vết bầm?】 Hệ thống rất kiên trì: 【 Có phải cậu chưa thoả mãn không?】.
Câu hỏi đầu tiên còn mang giọng điệu nghi ngờ bình thường, câu sau đã trở thành mỉa mai ghét bỏ, chỉ thiếu mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612139/chuong-133.html