Sau khi từ cung yến đêm giao thừa trở về, Ninh Tuyên vương phủ có thêm rất nhiều thân bằng bạn cũ cùng quan viên quan liêu đến bái phỏng.
Tuyết ở kinh thành còn chưa tan, tuyết dày như lông ngỗng đã rơi mấy ngày nay, Dung Đường bị Dung Minh Ngọc và Vương Tú Ngọc dẫn tới tiền sảnh, nhiều lần đối phó những kẻ muốn mượn danh chúc tết thăm dò chuyện thực hư của y, ngày ngày nhìn tuyết rơi trước thềm.
Túc Hoài Cảnh sợ y nhàm chán, nhất định phải đi theo, ban đầu Dung Đường còn đồng ý, nhưng một ngày bốn năm cuộc gặp mặt, chính Dung Đường cũng cảm thấy phiền, cũng không muốn đại nhân vật phản diện không làm chính sự, ngày ngày tốn thời gian ứng phó chuyện nhà với y, nên không cho hắn ra cùng mình nữa.
Chân trước Túc Hoài Cảnh vừa đồng ý, chân sau ngay lúc nghe không biết Dung Đường nói chuyện phiếm với thân thích nào nói tới mức buồn ngủ, bèn sốc rèm cửa phòng khách lên, thái độ đoan chính lại ôn hòa hỏi Vương Tú Ngọc: "Mẫu thân,ngày hôm qua Đường Đường nói gần đây dễ mệt, Lâm đại phu lại trở về nhà mình rồi, con có thể dẫn y xuất phủ đi xem rồi để đại phu phối thuốc được không?”
Vương Tú Ngọc nghe vậy thì lập tức cả kinh, vội vàng đứng lên, luôn miệng đáp: "Đường nhi làm sao? Mau đi cùng Hoài Cảnh đi.” Sau đó lại chuyển sang Song Phúc, trên mặt bất giác mang theo vài phần nghiêm khắc: " Sao thân thể thiếu gia khó chịu mà không thông báo vậy?”
Trong phòng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3612101/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.