Vài ngày sau, Dung Đường gần như ở trong căn nhà mới ở ngõ Vĩnh An. Y vốn tưởng rằng ngày đó sau khi từ Lý phủ trở về sẽ bất tỉnh hai ba ngày, vì thế liền lệnh cho Song Thọ đi theo Túc Hoài Cảnh xử lý tất cả công việc mua bán chuyển nhà.
Nhưng lần này sức khoẻ của y lại cực kỳ tốt, không chỉ không bất tỉnh mà còn ngủ thẳng cẳng đến hừng đông, vừa tỉnh dậy tinh thần sảng khoái như vừa được sống lại thêm một lần.
Dung Đường rất vui vẻ, nếu đã như vậy thì chuyện Túc Hoài Cảnh chuyển nhà y nhất định phải trông nom.
Có lúc thì kêu phòng ngủ quá cầu kỳ, một hồi nói không gian thư phòng không đủ, một chốc lại nói hoa bìm biếc lan ra trong sân ngụ ý không tốt, nên nhổ đi...... Khiến cho Song Phúc Song Thọ không hiểu ra làm sao.
Sân của thiếu gia cũng không có để ý tới vậy!
Trong hai tháng qua, có người nào hầu hạ ở Đường Hoa viện không nói đại thiếu gia là Bồ Tát có tấm lòng rộng lượng nhất?
Xem ra vương phủ thật sự sắp phải đổi ngày, tân lang quân còn chưa vào phủ đã câu trái tim đại thiếu gia đi rồi.
Song Phúc Song Thọ len lén nhìn về phía Túc Hoài Cảnh, hiển nhiên đã coi hắn trở thành chủ tử thứ hai.
Túc Hoài Cảnh bất đắc dĩ, không nhìn nổi nữa, mời mỹ nhân sáng như ánh đèn thấy gió là đổ kia vào thư phòng xem thoại bản, bản thân thì ở bên ngoài đưa ra yêu cầu với thợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-phu-om-yeu-benh-tat/3605274/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.