Kết thúc bữa cơm với những cảm xúc khác nhau, Ngọc Nhi cùng bố mẹ trở về dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị bày mâm bánh kẹo ra tiếp khách vào dịp Tết sắp tới. Đang say sưa tám chuyện với mẹ thì chuông cửa chợt vang lên, bà Hà đành bước ra mở cửa.
Người bên ngoài vẫn kiên nhẫn bấm từng hồi chuông một. Không hiểu vì sao trái tim Ngọc Nhi bỗng hẫng một nhịp, một cảm giác khó chịu, lo lắng dần dâng lên trong lòng, mỗi tiếng chuông cửa như nhát búa nặng nề đập mạnh vào trái tim cô.
Bà Hà vừa oán trách vừa đưa tay mở cửa: "Cái người này, đợi chút thì đã sao mà phải gấp gáp thế không biết." Cửa nhà vừa mở ra, Phong Minh vội xin lỗi bà Hà rồi chạy vào kéo tay Ngọc Nhi ra cửa: "Xin lỗi cô nhưng cháu có chuyện quan trọng cần nói với Ngọc Nhi ạ." Thấy tình hình có vẻ nghiêm trọng, bà Hà cũng vội vàng gật đầu cho phép cô ra ngoài.
Đúng như người ta hay nói đời người là một bản hợp đồng trọn gói - "Niềm vui, hạnh phúc, nỗi buồn và đau khổ", không có ai sống trên đời mà chưa từng trải qua trọn vẹn bốn cảm giác ấy. Có người vui vẻ và hạnh phúc ngay trong chính nỗi buồn nhưng cũng có người bi quan và tuyệt vọng trong chính nụ cười của họ. Định nghĩa "đau khổ" có nhiều lắm bởi mỗi người sẽ có một khái niệm riêng cho bản thân mình, có người chỉ cần vài lần thất bại đã gục ngã, đau khổ từ bỏ ước mơ, cũng có người cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-noi-ay-co-anh/2900543/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.