Ba mươi âm lịch, đường phố nửa đêm rực rỡ ánh đèn muôn hồng nghìn tía. Tuyết vẫn rải rác phủ từng nhành cây khô khốc.
Triệu Tử Đoạn mũ đen khẩu trang kín mặt, hai tay y đan vào nhau, trên một chuyến tàu cao tốc. Đến hiện tại, y gần như vẫn chưa tin nổi sự thực đang diễn ra. Chỉ nửa giờ trước, tổ chức duy nhất một cuộc gọi báo hiệu y đã bị lộ thân phận, bằng mọi cách phải đến được trạm dừng X thị trấn Y theo chương trình bảo vệ đặc biệt.
Triệu Tử Đoạn nuốt một ngụm khí lạnh, trong người y ngoại trừ mấy vạn tệ thì thứ đáng giá nhất chính là chiếc điện thoại liên lạc bí mật. Triệu Tử Đoạn gục mặt vào giữa hai tay, hơi thở nóng rẫy có phần gấp gáp, toàn bộ giấy tờ chứng minh thân phận hình cảnh nằm vùng đều nằm dưới đế giày, được bọc vô cùng cẩn thận. Triệu Tử Đoạn vờ như buộc dây đôi boot cao cổ, đường viền lưỡi dao cồm cộm chạm vào da thịt giữ cho y chút cảm giác an toàn còn sót lại.
Tiếng loa thông báo trạm dừng lanh lảnh, Triệu Tử Đoạn lặng lẽ hòa vào dòng người rời khỏi, nhà ga đêm cuối năm vắng vẻ đến rợn người. Y nhìn từng hành khách một được thân nhân đón chờ, bước chân càng thêm vội vã hơn. Chạnh lòng hồi tưởng cách đây mấy buổi chiều còn cùng đám A Hiệp mua sắm Tết, đã nhiều năm, y không hề có một cái Tết đúng nghĩa.
Triệu Tử Đoạn thở dài, giá buốt lan vào lồng ngực, y ra đi mà không nói một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-yeu-dau/2139043/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.