Cô ấy biết xưởng phim của Chung Hướng Vãn vẫn sẽ được tách ra và bán cho các công ty điện ảnh và truyền hình khác. Đây là chiến lược hoạt động của công ty và không phải chỉ một người nói là xong.
Do chấn thương của Chung Doãn, toàn bộ con người của Chung Hướng Vãn và công việc hiện tại của cô ấy đều rơi vào tình trạng suy sụp. Hãng phim đã phải đối mặt với một loạt khó khăn và DreamWorks không thể hỗ trợ họ nhiều hơn do hướng kinh doanh khác nhau. Chỉ có thể tìm công ty khác để hợp nhất.
Sau khi nằm viện gần một tháng, Chung Doãn đã có thể xuất viện. Ngụy Thiệu Viễn phải đi công tác nên Trí Trí đã mua hoa đến nơi ở của Chung Doãn mừng cậu lấy lại “tự do”.
Mỗi một căn hộ đều có cầu thang riêng nên không gian riêng tư rất tốt, hẳn là có người giúp đỡ dọn dẹp trong khoảng thời gian Chung Doãn vắng nhà, bên trong và bên ngoài đều được dọn dẹp sạch sẽ. Dường như biết hôm nay anh về, cửa ra vào đã được sắp xếp gọn gàng và đặt thêm một dãy dép.
“Vào đi, đừng ngại, cứ coi như là nhà của mình.” Cậu hiện tại rất vui, trêи mặt luôn mang theo ý cười, nhưng không thể di chuyển nhiều được chỉ có thể ngồi xe lăn.
Ngoại trừ Chung Hướng Vãn, cậu không để người khác đẩy xe lăn của mình, cho rằng điều đó sẽ khiến cậu ấy cảm thấy bản thân mình tàn tật.
Chung Hướng Vãn mở cửa, mời Trí Trí vào nhà rồi cúi xuống giúp Chung Doãn xỏ dép, cứ tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-tri-tri-tro-ve/1806504/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.