Sau hơn một tuần xuất viện, Trí Trí có cảm giác mình giống như ngồi trêи tàu lượn siêu tốc vậy. Lúc thì lên cao, lúc thì xuống thấp rồi lại nhấp nhô chỉ trong chớp mắt, vừa mạo hiểm vừa kϊƈɦ thích.
Ngụy Thiệu Viễn đưa trả điện thoại cho cô: “Gọi điện thoại cho mẹ em, nói hiện giờ em đã trở về, chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn cơm.”
Mấy ngày trước vì chuyện trêи mạng nên anh đều không cho cô lên mạng. Anh nói với cô rằng chỉ cần không xem thì sẽ không phiền lòng, những lời nói không tốt kia thì có thể làm gì khác được? Vì thế không những cô bị anh tịch thu laptop, ngay cả điện thoại còn bị anh lấy đi mất. Cho nên cô đã không lên mạng suốt mấy ngày này.
Đối với những người sống ở đô thị hiện đại, điều này thật sự có chút không thể tưởng tượng. Nhưng sau khi đã trải qua rồi, dường như cũng chẳng có gì to tát cả.
Bây giờ Ngụy Thiệu Viễn đặc biệt trả lại điện thoại cho cô, đại khái chính là chuyện trêи mạng đã không còn đáng lo ngại, cô muốn xem thì có thể xem rồi.
Được thôi, vậy thì xem một chút vậy… khu bình luận bên dưới không biết đã biến thành dạng gì rồi.
Nhớ lại những lời công kϊƈɦ của mấy ngày trước, trái tim của Trí Trí vẫn còn đập liên hồi. Điện thoại có chút nắm không vững, tự cổ vũ bản thân rồi mới mở app lên mạng.
“Tác giả khi nào mới thêm chương mới đây? Một ngày tôi kiểm tra 3 lần đấy!”
“Mau lên nha, mau lên nha!”
“Nam chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-tri-tri-tro-ve/1806497/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.