Tối hôm đó đồ của hai mẹ con Trí Trí để ở nhà cũ được mang qua, hai mẹ con cô lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai chuyển chỗ ở, hẳn là người khác tạm thời sẽ không tìm thấy chỗ này. Ai có thể ngờ được hai người đột nhiên chuyển đến nơi cao cấp này sống chứ?
Ngụy Thiệu Viễn nói: “Tiểu thuyết của em không phải sắp được hưởng tiền nhuận bút rồi sao? Mỗi ngày càng có nhiều việc nặng nề, còn phải quản lý thêm cửa hàng trực tuyến, thời gian không đủ. Chỗ của anh mỗi ngày đều có nhân viên của công ty dọn dẹp qua làm việc nhà, dù sao buổi trưa anh cũng không ở nhà, có thể để họ qua đây giúp em nấu bữa ăn. Nếu như em muốn ra ngoài, họ còn có thể giúp em chăm sóc cho mẹ, em cũng yên tâm hơn nhiều.”
Trí Trí không biết nói gì: “Thật sự anh không cần vì em làm nhiều như vậy, em có thể ứng phó được.”
Cho dù là người yêu, nhưng vì cô làm như vậy là quá nhiều. Cô từ nhỏ không có cha, cũng không có anh trai, mẹ lại quá bận, dường như từ trước tới giờ đều chưa được ai cưng chiều như vậy.
Ngụy Thiệu Viễn cười cười: “Anh không phải chỉ vì em, mà còn vì bản thân anh. Bây giờ như vậy, chỉ cần muốn thì bất cứ lúc nào anh cũng có thể nhìn thấy em, gặp chuyện gì cũng sẽ lập tức đến giúp em ngay được.”
“Nhưng em sợ nếu tiếp tục như vậy em sẽ rất nhanh không thể rời khỏi anh được…”
“Đừng ngốc vậy, là anh không rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-tri-tri-tro-ve/1806489/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.