Hôm sau Lý Lân tỉnh dậy, đầu óc có chút mơ màng. Hắn bắt đầu tự hỏi, lúc nào mình ngủ, trước khi ngủ mình làm cái gì, mình gặp những ai. Một quãng thời gian ra ngoài mưu sinh, có rất nhiều hôm hắn mệt quá về nhà là ngủ say như chết, hôm sau tỉnh dậy còn mơ màng không rõ hôm nay ngày mấy, cho nên từ lúc đó, Lý Lân đã có thói quen tự hỏi hôm trước mình đã làm gì.
Lần này tự hỏi, Lý Lân phát hiện ra, hắn có điểm mơ hồ về ngày hôm qua. Hắn chỉ nhớ hôm qua hắn uống rượu, rồi hắn muốn tìm người nói chuyện, rồi những việc bình thường hắn không muốn nói, lúc đó liền cảm thấy nói ra cũng không sao, cho nên nói nhiều một chút, rồi sau đó liền ngủ.
Hắn bước ra khỏi giường, chỉnh sửa lại quần áo, rồi bắt đầu mộc dục canh y, chuẩn bị cho một ngày mới.
Bước ra bên ngoài, Lý Lân thấy Khải Nguyên đang đi một bài võ. Hắn đứng đó nhìn một hồi, cho đến lúc Khải Nguyên phát hiện ra hắn đã tỉnh.
- Điện hạ đã tỉnh sao? – Khải Nguyên thu quyền, đến trước mặt Lý Lân hỏi.
Lý Lân gật đầu, nhìn Khải Nguyên:
- Hôm qua ta nói rất nhiều sao?
Thấy Khải Nguyên gật đầu, Lý Lân ánh mắt hơi biến, giọng nói vẫn bình tĩnh:
- Lần sau ta sẽ không tái uống rượu, thật nguy hiểm.
Lần sau uống rượu, còn không khai ra toàn bộ người bên cạnh mình đi? Này rất nguy hiểm. Hiện tại nguy cơ tứ phía, hắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-thay-doi-thien-ha/2561176/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.