Hai người không bước vào phòng học cùng lúc, nhưng cũng tròm trèm bước trước bước sau. Vốn trong phòng học có hơi ồn, Tông Khuyết tiến vào liền yên tĩnh trong nháy mắt, bạn học thấy hắn chỉ đi thẳng đến dãy ghế cuối ngồi xuống mà không nói gì, bèn cẩn thận nhỏ giọng thảo luận.
"Câu hỏi chính cuối cùng của bài tập này thật biến thái..."
"Tao mượn chép bài chút, mua đồ uống trả mày."
"Mày dám không làm luôn hả?"
"Mãi chơi game quên giờ giấc, còn tưởng bữa nay mới thứ Bảy nữa chứ, trời muốn diệt tao mà, nhanh chút đi."
"Tao cứ thấy mấy nay tính tình Tông Khuyết tốt lên thì phải, không hung dữ như hồi đó."
"Tôi bắt đầu thu bài tập tiếng Anh nhé." Liêu Ngôn nghe dãy phía sau thì thầm vụ chép bài bèn đứng dậy nói.
Có người lấy bài tập từ trong cặp sách ra rồi truyền từ dãy bàn phía sau tới dãy bàn phía trước, có người mặt ủ mày ê phát ra tiếng thở dài: "Chờ chút đi mà, nộp ngay đây!"
"Tôi phải nộp bài tập trước khi vào học, nếu cậu không đưa thì làm xong tự mang đến văn phòng mà nộp." Liêu Ngôn thu một chồng sách bài tập, nói.
"Rõ là làm ra vẻ, không phải chỉ là cán sự bộ môn thôi à, còn cho rằng mình ghê gớm lắm, chờ thêm chút thì có sao đâu chứ?" Dãy bàn phía sau có người vừa nhanh tay chép bài vừa lẩm bẩm.
"Giáo viên tiếng Anh còn không giục thu bài tập khắt khe như vậy nữa là..."
Giọng rất nhỏ, nhưng phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nguoi-re-tinh-dam-sau/2930531/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.