Nữ tiên quân đứng cạnh Minh Hoa cười lạnh:
“Thứ tay chân không sạch sẽ, đâu có tư cách xuất hiện trước mặt Thần nữ?”
Nàng ta giẫm mạnh lên chân ta, rồi nghiền nát, “Hay là bây giờ phế ả luôn?”
Minh Hoa hai má ửng đỏ, dịu dàng nói:
“Không vội, Nhạc Lan thương ta, sẽ tự tay làm điều đó.”
“Chỉ có người thiển cận mới nghĩ rằng, cướp được một thứ gì đó là có thể nắm được lợi thế.”
“Nhưng đâu biết rằng, sự hối hận của nam nhân mới là thứ vũ khí lợi hại nhất.”
Nàng khẽ nâng mắt, trên khuôn mặt thoáng chút đắc ý, mỉm cười nói với ta:
“Phải không, Vân Thù cô nương?”
Nhìn thấy ta đau đớn đến toát mồ hôi lạnh, Minh Hoa tỏ vẻ hài lòng:
“Ngươi có biết vì sao Nhạc Lan mỗi ngày đều tự tay bón thuốc cho ngươi không?”
“Hắn làm vậy là để dễ dàng giúp ta lấy lại tiên tủy.”
“Người uống thuốc đó, cơ thể sẽ tỏa ra mùi thịt thơm nồng. Khi bị ném vào Quỷ Vực, lũ ác quỷ sẽ lao đến cắn xé, ăn sạch da thịt. Đến khi đó, xương cốt tự nhiên sẽ lộ ra.”
Minh Hoa nhìn vào đôi mắt hoảng sợ của ta, tâm trạng dường như vô cùng tốt:
“Có vẻ như Nhạc Lan chưa nói với ngươi nhỉ. Hắn thật là mềm lòng, không nỡ để ngươi hoảng sợ. Nhưng đợi sau khi ta cùng Nhạc Lan thành thân, hắn nhất định sẽ đưa ngươi vào đó.”
Minh Hoa đi rồi, ta co ro nằm trên mặt đất, đau đớn đến ngất đi.
Đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nang-ta-khong-ngai-luan-hoi/3651921/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.