12. 
Bên cửa sổ bỗng nhiên xuất hiện một bóng người, ta vội gọi tên Khương Kì. 
Trong ánh mắt Tô Hà lộ ra vẻ lo lắng, căng thẳng nhìn ta: “Ai?” 
“Nam sủng.” Ta trả lời một cách đầy thần bí. 
Khương Kì đẩy cửa bước vào, khi nhìn thấy trên giường ta là Tô Hà thay vì Cố Thời, thần sắc bỗng chốc trở lên thoải mái, ngữ khí nhẹ nhàng hành lễ với ta và Tô Hà. 
Tô Hà ngồi dậy, ánh mắt rơi trên khuôn mặt Khương Kì, lộ ra vẻ nghi hoặc, không biết đang nghĩ gì. Ta đẩy nàng ấy nói: “Không phải là nhìn trúng rồi chứ, nhưng ta không nhường đâu.” 
Khương Kì nghe thấy câu này, khoé môi khẽ cong lên, ánh mắt sáng lấp lánh. 
Tô Hà quay người vòng tay qua eo ta, nhẹ nhàng nâng cằm dựa sát ta, nhìn ta nói: “Không tệ, ta cũng thích.” 
“Ha ha ha ha, thật là muốn Cố Thời nghe thấy lời này. Nữ nhân mà hắn ta thích và nữ thân thích hắn ta đều thích nam nhân này.” Ta vẫy tay ra hiệu cho Khương Kì lui xuống. 
Đợi đến khi cửa đóng lại, trong phòng chỉ còn lại ta và Tô Hà, ta bật dậy khỏi giường, hạ giọng nói: “Ngươi không thể quá để ý đến Khương Kì, nếu không Cố Thời sẽ không chịu được mà giết hắn.” 
Tô Hà nhắm mắt lại thở dài: “Người bây giờ rốt cuộc là thích ai vậy?” 
Ta nhất thời không biết trả lời thế nào bèn lên giường ngủ tiếp. 
Sáng hôm sau, hoàng thượng Cố Yến đùng đùng nổi giận đến tìm ta, nói hắn đêm qua đến cả tẩm cung của hoàng hậu cũng không được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nang-cui-dau-xung-than/490297/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.