1.
“Nương nương, thật ra nô tài không phải là thái giám thật.”
Khương Kì quỳ bên cạnh, đôi bàn tay trắng nõn thon dài, từng ngón từng ngón nâng niu chân của ta, khuôn mặt thanh tú có đôi chút lạnh lùng như trận tuyết đầu mùa giữa khe núi, bỗng chốc ửng đỏ.
Khi nhắc tới hai từ “thái giám”, hắn ta nhấn mạnh một chút, nghe càng giống với một lời mời gọi hơn.
Ta nhìn qua hắn một lượt đầy chán nản, rồi bật cười.
“Ai gia đến cả khả năng nhìn người cũng mất rồi sao?” Ta nâng chiếc cằm thanh tú của hắn lên, “Nhiếp chính vương cả gan phái một tên thái giám đến hầu hạ ai gia, ai gia sẽ biến hắn trở thành thái giám.”
Đôi mắt đan phượng của Khương Kì ánh lên một tia hằn học, sau đó ngay lập tức lộ ra nụ cười chiều như biết chiều lòng người, “Quả nhiên không có việc gì qua được mắt thái hậu nương nương.”
Ngón tay ta trượt xuống phía dưới, gảy gảy cổ áo hắn, “Ai gia…đẹp không?”
Khương Kì chớp mắt, do dự một hồi.
Ta giơ cao tay, cho hắn một cái tát thật mạnh vào má phải, một tia máu từ khoé miệng chảy ra, càng làm tôn lên gương mặt trắng trẻo thanh tú của hắn, ta nhìn còn thấy thương xót.
“Ngươi đi tắm đi, tắm sạch sẽ một chút.”
Khương Kì quỳ rạp xuống, thu lại ánh mắt, hàng mi cong vút mỏng manh như cánh bướm khẽ rung rung.
“Nô tài tuân chỉ.”
2.
Ta tên Sở Kiềm, cũng chính là thái hậu đương triều.
Cũng không biết mệnh của ta tốt hay là xấu.
Gả cho tiên hoàng được 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-nang-cui-dau-xung-than/490293/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.