/ Giấc Mơ Và Hiện Thực /
Edit: Thanh Nhã
Cuối tháng tám, tiếng ve vẫn còn kêu râm ran.
Sau mười hai giờ thì nhiệt độ không khí đạt tới mức cao nhất, trời không chút gió cùng với tiếng ve kêu xuyên qua cửa sổ len lỏi khắp 360 độ không góc chết trong lớp học càng khiến người ta thêm phiền chán.
Nghỉ trưa sắp kết thúc, qua một buổi trưa dài nóng hực làm mọi người nôn nóng hơn.
"Nóng quá rồi, khi nào thì mới đến sửa máy lạnh đây?"
"Hừ đã một tuần rồi, thế mà thứ sáu tuần trước lão Chu còn nói cuối tuần sẽ sửa xong, đúng là gạt người mà!"
"Đệch, hôm nay 37 độ, muốn điên luôn rồi."
"A a a a a, cuộc sống của tôi rất cần máy lạnh!"
Âm thanh đồng tình liên tục phát ra làm căn phòng vốn đang im lặng lại như mặt hồ bị quăng một hòn đá vào, trong nháy mắt ồn ào lên.
Vị trí cuối dãy gần cửa sổ có một người thiếu niên đang nằm bò lên bàn, một tay vòng ra sau ót, lòng bàn tay che lỗ tai lại làm khuôn mặt bị lộ ra ngoài, dung mạo đẹp trai sắc sảo, dưới ánh mặt trời hàng lông mi dài cong cong rủ xuống chiếu thành một cái bóng nhỏ, gương mặt trắng nõn cậu đỏ ửng và thái dương nhễ nhại mồ hôi.
Hình như bị làm ồn đến khiến thiếu niên cau mày đổi một tư thế khác.
Mấy cô nàng nữ sinh đang im lặng chăm chú nhìn cậu ngay lập tức nhắc nhở các chàng nam sinh còn đang nói chuyện: "Nghỉ trưa còn chưa hết đừng có làm ồn nữa! Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-mang-cho-cua-minh-toi-lap-chi-thanh-bac/960582/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.