Sáng hôm sau, bà Diệp lập tức đưa một số tiền cho đám người giúp việc trong nhà, rồi sa thải họ.
Bữa sáng còn chưa kịp ăn đã đi vào phòng thu dọn hành lý, gom hết đống quần áo, trang sức hàng hiệu bỏ vào giỏ.
Hạ Lam dựa vào cửa, nhàn nhạt nhìn bà ta.
"Bà muốn bỏ trốn à?"
Bà Diệp xoay người lại, quăng cho Hạ Lam một ánh mắt khinh thường.
"Mày nghĩ tao sẽ sống được trong ngôi nhà có người chết sao?"
Mặc dù Hạ Lam là người giết ông ta, nhưng bà cũng có một chân, cứ tưởng tượng đến việc ông ta sẽ hiện hồn về ám bà như trong phim, bà càng quyết tâm phải rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
"Tất cả đều tại mày! Nếu mày ngoan một chút thì tao đã không phải khổ thế này? Tao là mẹ mày, mày không nghĩ cho tao một chút được sao? Đồ con bất hiếu!"
Bà Diệp thở phì phò, chỉ tay vào mặt Hạ Lam.
"Ý bà là nếu tôi ngoan ngoãn lên giường với chồng bà, tôi sẽ trở thành con có hiếu sao?"
Hạ Lam cười lạnh.
"Mày..."
Bà Diệp nghẹn họng, cảm giác chồng tơ tưởng đến con gái mình thật không dễ chịu.
Hạ Lam nhìn mặt của bà ta đã đỏ bừng, khóe môi cô nhếch lên cười nhạo.
Hóa ra mẹ cô không những ti tiện, giả tạo mà còn tham lam, độc ác nữa cơ. Tại sao một người sở hữu toàn tính xấu thế này lại là mẹ cô chứ?
Bà Diệp không để ý đến Hạ Lam nữa, nhanh chóng lướt qua cô, đi đến thư phòng mở ra két sắt, vơ vét hết tiền vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790409/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.