Đêm hôm ấy, toàn bộ máy tính và điện thoại đều bị hack, đoạn video cứ lặp đi lặp lại 5 phút rồi tắt hẳn.
Thời gian tuy ngắn ngủi nhưng cũng đủ gây ra một làn sóng lớn trong dư luận, một hồi gió tanh mưa bão diễn ra khắp các trang mạng xã hội, cộng thêm lời đồn đoán, mắng chửi trực tiếp đặt áp lực nặng nề lên cảnh sát.
"Chết tiệt, chuyện gì nữa đây."
"Ngay cả bố mình mà cũng giết, con bé đó điên rồi à?"
"Ai biết mặt mũi nói ra sao không?"
"Lầu trên, tôi biết, tôi và nó học cùng trường."
Không khí trong đồn cảnh sát lúc này hết sức ngột ngạt và căng thẳng.
Đôi mắt cục trưởng đỏ ngầu, gương mặt trung niên hiện rõ sự giận dữ. Tiếng bà Diệp khóc lóc, nghẹn ngào được ghi âm lại vẫn còn văng vẳng bên tai.
Cuối cùng, ông gầm lên.
"Không nói nhiều! Lập tức phát lệnh truy nã toàn quốc, để con bé lang thang ở ngoài không biết sẽ còn bao nhiêu người bị mất mạng nữa, bằng mọi giá phải bắt nó về cho tôi!"
Lý Sinh vẫn im lặng, nhìn mũi giày rồi dứt khoát nói một câu: "Vâng"
...
Thiên Vĩ ngồi trong phòng tối, đôi mắt lướt nhìn từng dòng bình luận miệt thị, chửi rủa Hạ Lam.
Hốc mắt anh không khỏi nóng lên.
Anh chưa bao giờ cảm thấy hận bản thân như lúc này, hận anh quá vô dụng không thể bảo vệ được cho cô ấy.
Chứng kiến những bức ảnh của cô bị người người xé nát, đốt sạch, thậm chí ngũ quan xinh đẹp còn bị photoshop thành những hình ảnh kinh dị như một thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790400/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.