Hạ Lam dựa theo thông tin Trần Kiên gửi cho cô đi đến điểm hẹn. Cô lo lắng trên đường đi sẽ bị kẹt xe nên cố gắng đến trước giờ hẹn.
Dù cho đi tới đâu, nhưng công việc tốt như vậy cô phải cực kỳ cẩn trọng.
Sau khi đến đại sảnh, việc đầu tiên cô làm là gọi điện cho Trần Kiên.
Chỉ qua vài tiếng chuông, người kia đã bắt máy.
Anh ta chỉ dặn cô đợi một lát, sau đó tắt máy.
"Cô bé đến rồi sao?"
"Phải"
"Cô bấm thang máy lên lầu 3, vào phòng 301."
"Vâng"
Hạ Lam cúp máy, đến cầu thang bấm vào số tầng 3.
Cô đến trước văn phòng, giơ tay gõ cửa.
Bên trong lập tức truyền ra âm thanh "Mời vào."
Cánh cửa vừa mở, bộ dáng Trần Kiên nhàn nhã nhấm nháp cà phê rơi vào tầm mắt cô.
Lần này, anh ta không mặc âu phục nho nhã và tràn đầy phong độ như lần đầu gặp cô nữa. Mà thay vào đó, anh ta chỉ mặc một chiếc áo thun, kết hợp với chiếc quần bò màu đen trông rất phóng khoáng và thoải mái.
Thấy Hạ Lam bước vào, anh ta đứng dậy, khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
"Em ngồi đi."
Nói xong, anh ta sải bước đến bàn làm việc, lấy ra một sấp giấy tờ, quay trở lại đưa cho cô.
"Đây là bản hợp đồng, em cứ đọc cẩn thận."
Hạ Lam đặt bản hợp đồng lên bàn, tư thái thong dong bình tĩnh nhìn anh ta.
"Tôi có chuyện cần nói."
"Em nói đi."
"Trên người tôi có không ít vết sẹo, vậy không ảnh hưởng gì chứ?"
Trên mặt Trần Kiên thoáng hiện lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790390/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.