"Chuyện lần trước, cho mình xin lỗi,mình nói Hạ Lam như vậy có chút quá đáng." Tâm Lan cúi đầu, nhỏ giọng nói.
Thiên Vĩ vẫn giữ bộ dáng lạnh nhạt,"Tôi không trách cậu."
Tâm Lan thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt quá."
Nhưng cô ta vừa vui mừng chưa được một giây, đáy lòng cô ta như bị quăng xuống hầm băng khi nghe câu nói tiếp theo của anh.
"Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây, chỉ có hai người ở nơi này, chẳng may bị người khác bắt gặp thì không hay."Ngữ điệu Thiên Vĩ nhàn nhạt, anh xoay lưng bước đi.
Thế nhưng, anh chưa kịp đi nửa bước, liền cảm giác có một thân thể mềm mại dán lên lưng mình, hông bị ghì lại.
Sau đó, một giọng nữ truyền đến khiến anh ngây ngẩn "Thiên Vĩ, mình rất thích cậu, thật sự thích cậu."
Thiên Vĩ nhanh chóng hồi phục tinh thần,sau khi gỡ hai cánh tay đang ghì chặt hông mình,anh xoay người lại, sắc mặt khó coi, giọng nói cũng trở nên gay gắt "Cậu làm cái gì?"
Tâm Lan cắn môi, "Cậu làm bạn trai mình, có được không?"
Dưới gốc cây tùng, Hạ Lam đã ghì chặt môi dưới tạo thành màu trắng hồng, ánh mặt lóe lên sự căm tức đến tột độ,nhìn Tâm Lan như muốn xé xác cô ta ra thành trăm mảnh.
Con ngươi hổ phách của Thiên Vĩ lộ ra ý lạnh,anh nói với giọng nhàn nhạt "Sẽ có người phù hợp với cậu hơn."
Lời từ chối của anh như hóa thành gáo nước lạnh tát vào lòng hư vinh, kiêu hãnh đọng lại từ lâu của Tâm Lan.
Hay thật, cô ta đã tự hạ mình tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790367/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.