"Lôi cô ta đến phòng hành hình."Để lại cho thủ hạ một câu nói, Lâm Hiên chỉnh sửa tây trang bước ra khỏi phòng.
Tầm 5 phút sau, trong một căn phòng âm u, ẩm mốc,trên đất trên tường đầy vết bẩn, một chân trắng nõn của Hạ Lam bị xích lại, cả người vô lực tựa vào vách tường, mái tóc dài xõa xuống, che đi khuôn mặt đầy thương tích.
Nước bỗng nhiên dội thẳng lên đầu cô, cái lạnh dần dần xâm nhập vào từng tất da tất thịt, khiến cho cô tỉnh dậy khỏi cơn mê.
Hạ Lam mở mắt đến khi nhìn thấy được người đang đứng trước mặt mình, ánh mắt mơ màng phút chốc liền trở nên oán hận.
"Cứ trừng đi rồi tôi sẽ móc mắt cô."Hắn vừa nói, bàn tay vừa vân vê roi da trong tay.
"Tự vẫn tôi cũng đã làm rồi, còn sợ bị móc mắt nữa sao?"Cô cười trừ.
Lần đầu tiên trong đời hắn gặp phải một người thờ ơ với sống chết như người đàn bà này.
"Muốn gì nữa đây?Tôi không có thời gian để nhiều lời với người não ngắn,hay động dục như ngài."
Hạ Lam nhìn roi da trong tay hắn liền biết hắn định làm gì.
"Được, được lắm."Lâm Hiên vuốt tóc mái trên trán, miệng cười dữ tợn,mắt đỏ ngầu, gân xanh nổi đầy trán. Con đàn bà này hết lần này đến lần khác chọc giận hắn, lại còn khiêu khích hắn.Không làm cô ả chết đi sống lại hắn không còn là Lâm Hiên.
Cánh tay hữu lực cầm roi vung lên ma sát với không khí rồi hạ xuống tiếp xúc với cơ thể non mềm của Hạ Lam, tạo ra tiếng 'chan chát' rùng rợn, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-lam/1790350/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.