" Thành phố Ngô Minh của chúng ta tuy rằng kém thành phố lớn ngựa xe như nước, nhưng mà cũng coi như non xanh nước biếc, không khí tươi mát, tiểu Thẩm ngươi cứ an tâm làm việc ở đây, công việc có gì khó khăn hay cần cái gì thì cứ nói với chúng ta." Đỗ Trọng Hải uống một ngụm trà, mặt cười đến đầy hòa khí..
Thẩm Trường An ánh mắt dừng ở cái giữ ly ấm bằng inox trên tay Đỗ chủ nhiệm, không biết cái này giữ ly ấm này dung bao lâu rồi mà ánh sáng nhìn có chút ảm đạm, miệng bình còn có một ít lớp trà nâu.
Cũng không phải cái chén trà này quá hấp dẫn người mà cái khiến cậu sợ hãi là đem ánh mắt di chuyển lên một chút, liền thấy cái đầu bóng loáng của chủ nhiệm Đỗ.
Cậu không nghĩ rằng ngày đầu tiên đi làm, khiến cho lãnh đạo tưởng rằng cậu thích nhìn khuyết điểm của người khác:"Cảm ơn chủ nhiệm."
Đỗ Trọng Hải cười tủm tỉm gật đầu, thanh niên ngồi trước mắt ông khuôn mặt anh tuấn mái tóc đen bóng, ẩn sau đôi kính là một đôi mắt mang ý cười nồng đậm, mang một khuôn mặt mà nữ hài tử thích.
"Cậu mới đến, không cần sốt ruột quá về công việc." Đỗ Trọng Hải lại dặn dò vài câu, thấy người trẻ tuổi vẫn luôn mỉm cười gật đầu, vì thế cảm thấy mỹ mãn khi cậu đi làm quen với vị trí công việc.
Chờ Thẩm Trường An rời đi rồi, Đỗ Trọng Hải mới thở dài, thành phố này cũng khônng lớn, tổ vì dân phục vụ còn còn được gọi là tổ hậu cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-khoa-hoc-phan-dau/239185/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.