Edit: Cá Viên
Giản Diên nấu hai chén mì, cùng nhau ăn bữa tối xong, Giản Diên liền hỏi Lãnh Năng về nơi nào.
"Em nên trở về nhà chú mình... nhà hàng nơi em làm việc, chỉ những ngày làm việc mới có thể đến đó ngủ."
"Vậy thì đừng quay lại."
Lãnh Năng ngẩng đầu nhìn Giản Diên, nhìn hắn thu dọn chén đĩa rồi theo vào phòng bếp
Giản Diên duỗi tay nhéo chóp mũi Lãnh Năng, "Nhìn cái gì vậy?"
"......Anh thật tốt."
"Tôi không phải người tốt."
"Em cũng không phải học sinh giỏi."
Giản Diên -người không phải là một người tốt và Lãnh Năng, người không phải là một học sinh ngoan, cùng nằm trên giường. Giống như lần trước, Lãnh Năng ngủ trong vòng tay của Giản Diên.
Tính đến hôm nay, Giản Diên cũng không bao giờ nghĩ rằng hắn và vị khách nhỏ của mình sẽ có mối liên hệ này.
Quy tắc không được giao du quá nhiều với khách hàng, sau khi bị vị khách nhỏ của hắn phá vỡ quy tắc không đón khách nam, đã không còn.
Người đầu tiên được hắn cho biết tên thật của mình, người đầu tiên bước vào không gian của hắn.
Vỗ nhẹ lưng em ấy, sau khi lau sạch vết thương dưới lớp quần áo, hắn dường như muốn vuốt ve vết thương vừa cũ vừa mới.
Một ý nghĩ lưu chuyển trong đầu hắn, trượt nhanh đến mức hắn không thể bắt kịp cái đuôi của nó, nhưng nó cứ lởn vởn trong tâm trí hắn.
Giản Diên không biết liệu tình cảm hắn dành cho Lãnh Năng là vì thương hại, vì đồng cảm hay là tình yêu.
Giản Vân không được học hành đến nơi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-khach-nho/1348037/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.