Edit: Cá Viên
Rèm cửa không cản được sáng, ánh nắng chói chang chiếu vào căn phòng.
Giản Diên mở mắt nhìn chằm chằm vào vị trí bên cạnh mình trong ba giây mới nhớ ra rằng đêm qua hắn không về nhà.
Điều này rất hiếm khi xảy ra, hắn sẽ luôn rời đi mỗi khi công việc kinh doanh hoàn thành, bất kể có muộn như thế nào đi chăng nữa.
Chăn bông và khăn trải giường bên cạnh vẫn có thể nhìn ra được tối hôm qua có sự tồn tại của một người khác, chỉ là đã không còn hơi ấm, chứng tỏ người đó đã rời đi lâu rồi.
Phản ứng đầu tiên của Giản Diên là, chắc vị khách nhỏ đó đã đi học rồi?
Phản ứng thứ hai là đêm qua hắn thực sự ngủ rất ngon, thậm chí khi người trong tay rời đi hắn vẫn không tỉnh.
Giản Diên đứng dậy đi đến ngăn tủ bên cầm lấy di động, 7:26 sáng.
Dưới điện thoại di động của hắn có một tờ ghi chú, với dòng chữ "Cảm ơn" được viết trên đó.
Chữ đẹp giống như chủ nhân của nó vậy.
Phía bên phải chữ "Cảm ơn" có một dấu vết bị bôi bôi xóa xóa, Giản Diên cẩn thận phân biệt một lúc, cảm thấy đó là chữ " lạnh" bị bôi đi.
"Anh Giản?"
Khi Giản Diên trả phòng, Tiểu Nghiêm ở quầy lễ tân ngạc nhiên nhìn hắn, "Thật ngạc nhiên, cô gái nào có thể giữ chân anh vậy?"
Tối qua khi không còn khách, Tiểu Nghiêm có lại đây một lần nhưng cũng không gặp vị khách kia.
Giản Diên cũng không nhiều lời, chỉ bảo Tiểu Nghiêm làm nhanh lên.
Tiểu Nghiêm ấn bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-khach-nho/1348031/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.