Trời mưa thật tồi tệ.
Rõ ràng không có lợi cho bay trên không, nhưng vẫn có máy bay chiến đấu liều mình cất cánh, mù quáng thả bom.
Lúc Tông Anh lao xuống, chú Diêu còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, mãiđến khi người giúp việc chạy đến nói với ông: “Nhà máy ở Áp Bắc bị đánhbom, Tam thiếu gia đang ở trong toà nhà bị sập kia! Phu nhân bảo chúnhanh chóng qua đó tìm người!” Chú Diêu bỗng bừng tỉnh, chạy ra sân sautìm xe như con ruồi không đầu.
Sắc trời ngày một trầm, mưa càng lúc càng to, phải mất một lúc lâu xe mới khởi động được.
Trước khi ra ngoài, chị dâu cả từ trong nhà đi ra, đưa một chiếc dù vào trong xe cho Tông Anh.
Cho dù chưa nghe người khác kể về mối quan hệ giữa Tông Anh và Thịnh ThanhNhượng, nhưng nhìn phản ứng của Tông Anh, cô cũng đoán được một hai, vìvậy khom người an ủi: “Đừng luống cuống, sẽ tìm được cậu ấy thôi.”
Đèn xe chiếu vào cửa sắt của dinh thự nhà họ Thịnh, chú Diêu ra sức ấn còi: “Mau mở cửa ra!”
Người giúp việc vội vàng tiến lên mở cửa chính, xe nhanh chóng chuyển bánh,kéo theo cả vũng nước, “brừm…” Âm thanh bị khoả lấp trong tiếng mưa, chỉ nghe thấy tiếng mưa rơi trên mui xe, ngột ngạt nặng nề, hệt như tiếngmưa đá.
Một chặng đường nguy hiểm, khẩn cấp, khó khăn thi nhau ập đến.
Mưa gió khiến những cây to ven đường đổ xuống gây cản trở, xe đành phải đi đường vòng.
Đi qua cánh cửa sắt của Tô Giới công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-khach-luc-nua-dem/2155063/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.