Nước Mỹ , Los Angeles.
Trong một căn nhà nhỏ , để ra cái giường nho nhỏ , một vật nho nhỏ đang ngủ , ánh mặt trời chiếu rọi xuống tại khuôn mặt trắng nõn như một Tiểu Thiên Sứ , lông mi thật dài , trên trán có chút mồ hôi , ánh mắt nhíu chặt , trong miệng không ngừng gọi: " Mẹ mẹ , mẹ mẹ , Thiên Nhi rất nhớ mẹ , mẹ mẹ , mẹ mẹ ……"
Một đứa nhỏ đang nhắm mắt , nhưng hai tay giang ra tựa như ôm cái gì , trên mặt nở nụ cười , còn chưa tới mấy phút đã bị người hầu đánh thức .
"Thiếu Gia , Thiếu Gia , mau dậy , Hàn Tiên sinh gọi điện tới , nói Thiếu Gia nhanh lên một chút , Hàn Tiên Sinh sắp tới". Người hầu nhỏ giọng đánh vỡ giấc mộng đẹp của đứa nhỏ.
Người trên giường mở mắt , một đôi mắt to trong veo , không nhìn rõ người hầu đứng trước giường .
Người hầu thấy vậy , lấy chăn mền , miệng thúc giục: " thiếu Gia , không đứng dậy thì lát nữa Hàn Tiên Sinh đi rồi đừng khóc nha" .
Người hầu một chữ truyền tới tai , đứa bé nhanh mở mắt tìm y phục mặt vào.
Bé quên mất hôm nay Hàn Thúc Thúc nói sẽ dẫn đi gặp mẹ , cư nhiên chuyện quan trọng như vậy lại quên , tự gõ đầu mình , mặc quần áo tử tế nói với người hầu: " Nhanh giúp cháu làm bữa sáng , cháu xong sẽ ra ăn ngay , nhanh nhanh một chút", một bên vào toilet
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-si-tinh-y-lai-vao-lao-cong-tuyet-tinh/2207215/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.