Bùi Ngọc Huân triệt để bị dọa tới ngu người luôn. Thử tượng tượng bạn chí cốt của bạn, một ngày đẹp trời dẫn một con oắt hỉ mũi chưa sạch tới, con oắt đó còn mời bạn sau này dự đám cưới. Bạn bình tĩnh nổi không.
Bùi Ngọc Huân hít một hơi, tự tát bản thân một cái. Lẩm bẩm: "Nhất định là nắng nóng nảy sinh ảo giác. Đúng vậy, nhất định là ảo giác cmn rồi!" Nói xong còn chầm chậm nhắm mắt lại, như thể đang tìm cách giải khóa bí ẩn nào đó của nhân loại.
Trần Ý đen mặt.
Thế nhưng sau khi nhắm mắt 10s rồi mở ra. Trước mặt Bùi Ngọc Huân vẫn là hai cái đầu lớn nhỏ kia, bốn mắt chăm chăm nhìn nàng, khiến nàng dựng hết cả lông tơ.
Cuối cùng không nhịn được nữa rống một tiếng, kéo tay Trần Ý lôi qua một bên. Không ngừng phun ra lời vàng ý ngọc: "Cái đệt! Vãi cả chưởng! Trần Ý, bà có biết mình đang làm cái gì không hả! Bộ đầu óc bị kẹt cửa rồi hả?! Loại chuyện dụ dỗ vị thành niên này có biết thất đức thế nào không? Bà làm ra không thấy lương tâm mình bị chó tha rồi hay sao?!!"
Đúng vậy. Nhìn Mẫn Uyên thế nào cũng là một cô nhóc dậy thì da lông chưa đủ, vậy nên sẽ là "con mồi ngây thơ chưa thấu sự đời", chính là bị Trần Ý dụ dỗ. .
||||| Truyện đề cử: Cách Cưng Chiều Bạn Gái Của Nhị Gia |||||
Trần Ý thái dương giật giật, hung hăng phản bác: "Cái gì mà dụ dỗ! Tôi không hề dụ dỗ ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-cua-toi/2640773/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.